Làm người là khó
It might seem easier to go through life as the echo - but only until the other guy plays a wrong note.
~ Warren Buffet
ở đời, làm phụ cho ai đó thì có vẻ dễ, cho đến khi kẻ đó mắc sai lầm.
Bài trước: Bất lực: hiểu thế nào cho đúng?
Tags: quote
Trích phiên xử ngày 17.12.2019 vụ AVG:
Bị cáo, cựu bộ trưởng TTTT Nguyễn Bắc Son: Thưa quý tòa, ở cơ quan điều tra tôi khai đúng như thế nhưng mà sau này tôi mới hiểu được điều đó. Chứ còn lúc cái thời điểm mà chúng tôi phê duyệt ấy thì chúng tôi nghĩ là... là chúng tôi đã làm đúng theo quy định rồi. Bởi vì...
Thẩm phán Trương Việt Toàn (cắt lời bị cáo, giọng nhấn nhá đay nghiến): Ai cũng nói nà tại thời điểm ấy tôi chả hiểu cái gì cả. Nhưng mà tôi vẫn chỗm chệ ngồi ở cái ghế bộ trưởng với cả chủ tịch hội đồng thành viên. Ai cũng bảo là tôi chả hiểu gì cả.
Bị cáo, cựu bộ trưởng TTTT Nguyễn Bắc Son: Vâng.
Thẩm phán Trương Việt Toàn (cao giọng mắng mỏ): Nhưng mà chả hiểu thì làm bộ trưởng làm gì!
*
Với những phát ngôn dẫn trên, ông thẩm phán rất được lòng dư luận. Báo chí thì khoái chá, độc giả thì hả hê. Như thể công lí đã bắt đầu dõng dạc lên tiếng.
Tôi hiểu tâm lí đó, và cái sự chả-hiểu-gì-chả-biết-gì-chả-nhớ-gì của ông cựu bộ trưởng quả thật phát tởm, song luật pháp không sinh ra để phục vụ cái vỗ tay của dư luận. Thẩm phán thuộc hội đồng xét xử một phiên tòa trước hết phải giữ một thái độ tuyệt đối trung lập. Thái độ này gắn liền với một ngôn ngữ ôn hòa mực thước. Dạy dỗ, đay nghiến, chì chiết, chế giễu, mắng mỏ bị cáo là điều tối kị với người ngồi ghế quan tòa. Ở Đức, nơi tôi hành nghề phiên dịch từ 25 năm nay và đã trải qua cả ngàn phiên tòa, những phát ngôn như nêu trên là không thể hình dung và không thể chấp nhận. Nếu có, sẽ dẫn ngay đến một yêu cầu bác bỏ thẩm phán hoặc cả hội đồng xét xử từ phía bào chữa. Chỉ cần một biểu lộ rất nhỏ tiết lộ ác cảm của một trong những thành viên hội đồng xét xử đối với bị cáo là đủ cho phía bào chữa đệ đơn cáo buộc hội đồng xét xử định kiến, thiếu khách quan, có thể gây bất lợi cho bị cáo, tức thiên vị, bất công, tức cản trở việc thực thi công lí.
Tôi cũng hiểu rằng những chuẩn mực như vậy ở các nền pháp quyền đã trưởng thành và vững chắc là còn rất xa lạ với Việt Nam. Song từ nhiều năm nay, tư pháp Việt Nam đã có những cố gắng cải cách và một số bước tiến. Tuy cốt lõi gắn liền với thể chế đảng trị và toàn trị hầu như không thay đổi và tiếp tục là lực cản khó vượt qua nhất cho một cải cách tư pháp thực sự, nhưng khá nhiều chi tiết cả trong lý thuyết lẫn thực tế pháp lí đã được cải thiện. Ông thẩm phán Trương Việt Toàn chỉ cần thôi đay nghiến mắng mỏ bị cáo Nguyễn Bắc Son là bộ mặt tư pháp Việt Nam đã văn minh hơn chút ít mà chế độ vẫn chưa bị đe dọa bởi bóng ma tư pháp độc lập ở các nước phương Tây.
Và còn văn minh hơn, nếu các thẩm phán không nói ngọng, nhất là ngọng lờ-nờ, lỗi khó thương nhất trong các lỗi nói ngọng. Nói ngọng thì công lí khó mà dõng dạc.
Không còn thấy nét giang hồ khảng khái như ở Dương Tự Trọng, trung thành nề nếp như đội Ocean Bank của Hà Văn Thắm, nghiệp vụ tốt như Nguyễn Xuân Sơn, Phùng Đình Thực của Tập đoàn Dầu khí, khôn ngoan nhất mực nói năng phải lời như vợ chồng anh Nguyễn Đức Kiên. Hay phiên xử anh Phan Văn Vĩnh, những tranh luận với toà của họ còn có nét duyên dáng, hay hay.
Đến phiên ông Tuấn ông Vũ ông Son này thì ôi zồi quá chán, chả thấy tý chất xám nào, đồng chí chả ra đồng chí, con buôn chả ra con buôn, vợ không ra vợ con không ra con. Cha bỏ con, thầy bỏ tớ.
Toà chán nhưng bị cáo hay ít nhất nó vẫn nên vở kịch, đây thì đúng là chèo tuồng rẻ tiền không rạp, cùng đinh đấu tố cùng đinh.
Có lẽ cũng hết người, anh em ạ.
Trong thời gian anh Hà được giao xem xét hồ sơ AVG, một cán bộ cấp cục đã 11 lần gặp cảnh báo đây là một âm mưu. Nhưng ...
[img]https://1.bp.blogspot.com/-bnoMAIJIkNI/XgB3aah0HNI/AAAAAAAB3qY/GTLXugiL-IQN68whH3cRqWnpv6SCY5CsQCLcBGAsYHQ/s1600/manh%2Bha%252C%2Bduc%2Banh%252C%2Bba%2Bdung.jpg[/img]
Còn nói về chủ trương, Ttg có văn bản đồng ý mua, nhưng Đây là chủ trương mang tính nguyên tắc, Thủ tướng đã có quyết định phê duyệt chủ trương đầu tư đâu??? (dự án này quy mô vốn thuộc thẩm quyền của thủ tướng).
Còn muốn nói sòng phẳng về Ông Dũng, thì nói về trí tuệ, tầm nhìn, thì tin tôi, chả ai trong các đời BCT qua ông ấy (nên nhớ, ông ấy là UvBCT tận 3 nhiệm kỳ khi cụ Tổng chỉ còn là UvTw). Nên tấm hình chụp chung ko thể nói đc cái gì.
- Tư nhân hoá thì định giá thấp
- AVG ngược lại nhà nước mua vào thì định giá cao ngất ngưởng rồi chia nhau tiền.
Số tiền 3 tr mẽo anh Son nhận được quá bèo nếu anh ấy có quyền định giá và trên anh ấy không có thủ tướng.
Tử hình anh ấy là giết người diệt khẩu. Sẽ ko tìm ra sâu chúa nằm đâu
- Giáo hội Phật giáo Việt Nam, Hội Chữ thập đỏ Việt Nam; ông Kirsan Ilyumzhinov - nguyên Tổng thống đầu tiên Nước cộng hoà Kalmykia thuộc Liên bang Nga (1993-2010); ông Konstantin Vasilievich Vnukov - Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Liên bang Nga tại Việt Nam; ông Atkov Oleg Yurevich - Phi công vũ trụ, Giáo sư, Anh hùng Liên bang Xô-Viết; Thượng toạ, Tiến sỹ Manor Kumar - phó Trụ trì Thánh tích Bồ đề đạo tràng, phụ trách tháp Đại Giác, Ấn độ; Đại lão Hòa thượng Yoshimizu Daichi - nguyên Hội trưởng Phật giáo Tịnh Độ Tông Nhật Bản...
Tôi xin có 1 đề nghị và 3 câu hỏi:
ĐỀ NGHỊ: Công bố danh sách đầy đủ các cá nhân, tổ chức này để công luận xem "có UY TÍN" tới mức nào, "có SỨC ẢNH HƯỞNG LỚN" như thế nào.
CÂU HỎI 1: Chuyện các ông bà ngoại quốc xen vào chuyện xét xử tội phạm của một nước khác có được coi là CAN THIỆP VÀO CHUYỆN NỘI BỘ của Việt Nam không?
CÂU HỎI 2: Đối với các vị tu hành, nhận tiền của người khác do PHẠM TỘI MÀ CÓ (kể cả để làm công đức) thì có được coi là TIÊU THỤ ĐỒ GIAN hay không?
CÂU HỎI 3: Tất cả các cá nhân, tổ chức tham gia vào việc ký xin khoan hồng cho Phạm Nhật Vũ là TỰ NGUYỆN, TỰ GIÁC hay bị một THẾ LỰC NÀO, NGƯỜI NÀO KHÁC XÚI GIỤC?
Tuy chưa nhận được chiếc điện thoại Vsmart giá gần 2 triệu của anh Vượng, nhưng là người có chút uy tín trong giới lộn lề, mình cũng xin đề xuất với đảng, Nhà nước, Giáo hội PG VN và anh em DLV nhà cư sỹ Nhật Vũ 1 phương án cứu cư sỹ. Nó vừa mang tính nhân văn sâu sắc, vừa đảm bảo tính tôn nghiêm của pháp luật, cư sỹ có cơ hội lập công chuộc tội.
Đó là tòa tổ chức 1 buổi họp báo công khai truyền hình trực tiếp kết hợp lai trim trên FB, để cư sỹ khai ra toàn bộ việc đem biếu cho những ai, mấy thùng hoa quả, ai được nhiều nhất, rồi trả lời hết các cmt hỏi thăm về vụ án của những người hâm mộ trong vòng 1 tiếng mà không bị cá mập cắn cáp hay chuột cắn dây điện.
Sau đó thả cư sỹ ngay lập tức bằng cách tuyên án đúng bằng thời gian tạm giam.
Tút này mà có thêm ngàn like tức là có thêm ngàn người đồng ý tha cho cư sỹ về mặt chủ trương, nhưng phải thực hiện đúng quy định của pháp luật.
[img]https://2.bp.blogspot.com/-ldVGrpdHam0/XgJETKNTrLI/AAAAAAAB3rw/qXYeM0_K0TUgtYYy0xxCqAKmTPjsNrOpQCLcBGAsYHQ/s1600/tha%2Bnhat%2Bvu%2Bdung%2Bphap%2Bluat.PNG[/img]
Bạn biết gì về "vua phá" Đinh La Thăng? Khi ông ta giữ chức chủ tịch Tập đoàn dầu khí quốc gia Việt Nam (PVN), có một lần ông bay từ Hà Nội vào Sài Gòn, ông ta yêu cầu chủ tịch hội đồng quản trị và tổng giám đốc Tổng công ty K ra đón ở sân bay Tân Sơn Nhất. Nhưng hai doanh nhân tài giỏi và có tâm huyết lại bận thương thảo một hợp đồng quan trọng với đối tác nước ngoài nên cử hai cấp phó ra đón ông Thăng. Ông Thăng rất bực vì chuyện này và nhếch mép cười khẩy:
- Hai thằng này làm việc được đấy! Tao phải đưa hai thằng này ra Hà Nội để chúng nó cống hiến nhiều hơn.
Vài tuần sau đó, hai doanh nhân và cũng là hai chuyên gia lừng danh của Tổng công ty K đã phải ra Hà Nội ngồi chơi xơi nước để nhường ghế cho cận thần của ông Thăng.
Trong một lần ngồi xe hơi từ sân bay Tân Sơn Nhất về Vũng Tàu( thủ đô của ngành dầu khí), xe đón ông Thăng gặp cảnh kẹt xe. Ông Thăng bực lắm. Ông ta vội nói:
-Tao phải đưa toàn bộ các doanh nghiệp thành viên của PVN lên Sài Gòn mới được. Đi lại thế này khó chịu lắm.
Mấy tháng sau, hàng chục doanh nghiệp dầu khí của PVN đóng đô ở Vũng Tàu từ lâu, buộc phải chuyển lên Sài Gòn với giá thuê mặt bằng cắt cổ, đó là chưa kể đến rối loạn quy trình vận hành.
Những người và những tổ chức kêu gọi luật pháp tha thứ, tha bổng cho tỉ phú Phạm Nhật Vũ có biết rằng, ông ta cũng là một kẻ gieo rắc tai ương cho nhân dân và đất nước? Hãy biết rằng nếu vụ án AVG không được những người vô danh thầm lặng phơi bày, ông Phạm Nhật Vũ đã bình thản bỏ 7000 tỉ đồng của nhân dân vào túi riêng của ông ta! Hãy biết rằng, ông Phạm Nhật Vũ là kẻ phá nát lương tri của nhiều người bằng chế độ đa thê đa thiếp!
Hỡi những kẻ đang uống nước sông mê bến lú, hãy tỉnh lại đi!
Vừa đọc và hồi hộp.
Sau này thời sinh viên lại đọc lại một lần nữa.
Đọc xong tự hỏi rốt cuộc số người chết dưới tay Bố già là bao nhiêu? Số người tan cửa nát nhà dưới tay Bố già là bao nhiêu và bao nhiêu người chịu ơn Bố già đến chết và thậm chí sẵn sàng nhảy vào lửa vì Bố già?
Bố già bảo kê, buôn ma túy, giết người như nhái nhưng vẫn làm từ thiện đều đều, tài trợ cho cả văn nghệ.
Luật sư Tom phục vụ Bố già cũng là đứa trẻ mồ côi được ông nhặt về nuôi.
Bây giờ đọc lại vẫn thấy thán phục ông nhà văn tạo ra ông Bố già hư mà thực, thực mà hư. Ông bố già này có thể là thầy dạy của nhiều bố già, quan tham sau này.
Trong truyện Chí Phèo của Nam Cao, tác giả cũng mô tả rất rõ phương pháp thu lấy nhân tâm của Bá Kiến đại ý hãy dìm người ta xuống sông để cướp sạch sau đó ném lại cho 3 đồng vì “thương anh túng quá!”.
Tiếc là cụ Nam Cao mất sớm quá!
P.s. Thực tế là có nhiều ông cán bộ tha hóa, quan tham ăn vụng của dân ngập đầu, nhà cửa chỗ nào cũng có, tiền vàng ê hề, lắm vợ nhiều con, bồ bịch lung tung thả cửa nhưng chỉ cần xây cho làng đình hay chùa, thi thoảng làm bữa cỗ cho cán bộ địa phương tham gia hoặc thi thoảng tài trợ vài triệu cho các phong trào vui vẻ trẻ trung cho dân làng giải trí là người địa phương tôn sùng như thánh, đi đâu cũng nói về họ với đầy vẻ tự hào.
Với tiêu chuẩn cộng đồng như vậy thì xã hội rất khó tiến bộ.
Bố già không chấp nhận buôn ma túy nên đã bị bắn. Sau đó để cứu con út - kẻ thừa kế nên ông ta hoà hoãn và chịu hợp tác chiến thuật về ma túy thôi. Sau này con ông ta đã quét sạch bọn đó.
Mấy hôm nay anh em hay thắc mắc là sao vụ bán AVG lợi nhuận cỡ 8000 tỷ mà chung chi có chưa tới 1000 tỷ, tỷ lệ quá thấp. Mà cư sỹ Vũ lại nợ 1000 tỷ.
Bằng các biện pháp nghiệp vụ, mình công bố lý do dư lày:
Con số thực tế để biếu hoa quả ít nhất gấp 10 lần chỗ đã công bố. Chia nhau hết 8000 tỷ đó, ông chủ mưu ăn cỡ 50% là ít, cư sỹ ăn nhiều lắm được 20%. Nhưng, khi vụ việc lộ tẩy, cư sỹ cũng phải đi thu hồi lại, anh em quan lại chắc chắn cũng hợp tác trả lại, chỉ có phần trót tiêu thì thôi. 1000 tỷ mà cư sỹ nợ chính là phần rơi vãi không thể thu lại. Đó là những khoản tiền thuê tư vấn, lãi ngân hàng, chạy án, chạy điều tra, thuê luật sư...đã và sắp chi mà không thể hoàn lại.
Số tiền anh em củi khai ra bản chất chỉ là số tiền mà họ không thể hoàn lại, chứ không phải là số tiền đã nhận thực tế.
Con số đó thực ra đã có sự thống nhất với các bên liên quan (công an, toà, UB KT TƯ...), phải tính toán sao cho khớp về tỷ lệ của anh này, anh kia, cho giống thật. Nên tút trước mình mới bảo là con số đó chỉ khớp về tỷ lệ thôi chứ số thật có thể gấp vài chục lần.
Con số đó buộc phải khai giảm đi, 1 phần là để anh em có cơ hội khắc phục hậu quả để tránh án tử. Giờ mà anh Son khai nhận 50 triệu đô thì sẽ không có cách gì hoàn lại, vì đa số trong đó đã hoàn cho cư sỹ rồi, thì chết chắc. Còn với con số 3 triệu thì khắc phục ngon.
Nhưng án đã tuyên thì phải tiêm, để tỏ ra là xử nghiêm. Sau đó sẽ có chống án và xin khắc phục hậu quả, đóng đủ 3/4 thì thành chung thân. Còn tùy dư luận nữa. Nếu căng quá thì vẫn tiêm.
Vụ AVG này là vụ án duy nhất mà nhà nước có...lãi. Lãi đủ đường, tiền nổi thì nhà nước đã thu hồi 100%, là hòa vốn. Còn tiền bị cáo đóng khắc phục là tiền lãi. Ngoài ra, tiền chạy án đương nhiên vẫn có. Anh em luật sư thì kiếm được mớ tiền tư vấn của các bên.
Vụ án này sẽ ghi dấu vào lịch sử ngành tư pháp, coi như điển hình tiên tiến, cần nhân rộng.
Theo mình, cũng nên khoan hồng cho cư sỹ, để ảnh sớm được hoàn lương, nhà nước còn chăn thêm vụ khác, biết đâu lại đẽo được mớ nữa của anh..., à mà thôi!