Bệnh gì còn nguy hiểm hơn dịch Covid-19?

là kỳ thị (racism), bài ngoại (xenophobia) đó,

khi mr. trump luôn gọi là chineses virus, wuhan virus,

như hồi xa xưa, khi bệnh dịch hạch tàn phá châu âu thế kỷ 14, -> đổ lỗi cho người do thái, người bị bệnh hủi (leper)

bài báo ở nytimes chốt lại rằng:
Một nhà lãnh đạo gắn chủ nghĩa sô-vanh và định kiến cho một căn bệnh đáng sợ thì không xứng đáng (và không sẵn sàng nhất có thể) để đối phó với đại dịch. Chủ nghĩa dân tộc không nên (không được/không thể) có chỗ trong diễn ngôn y học. Và ngôn ngữ y tế không bao giờ nên được áp dụng cho chính trị. Coronavirus không phải là (virus) của Trung Quốc hay nước ngoài; nó là toàn cầu. Đổ lỗi cho các thế lực xa lạ, dù nhân danh Thiên Chúa, hoặc khoa học hay định kiến đơn thuần, chắc chắn sẽ khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.
-----

...There has always been a strong temptation (cám dỗ mạnh mẽ) among humans to lay the blame (đổ lỗi) for epidemics (dịch bệnh) on more fanciful (kỳ cục/kỳ lạ, kỳ khôi, đồng bóng, không có thật) things than fleas (bọ chét), rats (chuột) or other carriers of deadly viruses. The idea of divine punishment (sự trừng phạt của chúa trời) is almost invariably (luôn luôn vẫn vậy, lúc nào cũng vậy) lurking in the background (bối cảnh, hậu cảnh). The Black Death was seen by many Christians (kitô hữu) in Europe as divine retribution (sự trừng phạt, sự báo thù) for human greed (lòng tham), fornication (sự gian dâm, sự thông dâm (với gái chưa chồng)) and blasphemy (báng bổ thần thánh/chúa trời). But usually punishment falls on one’s enemies. God punished the Egyptians with 10 plagues because they refused to liberate (giải phóng) the Jews.

“Enemies” can be disliked minorities or people who don’t share the same faith. In the 1980s, the Rev. Jerry Falwell was by no means the only cleric to regard AIDS as God’s punishment of practicing homosexuals (đồng tính). During the Ebola epidemic several years ago, evangelical Christians in Liberia called it a plague sent by God to punish unbelieving Liberians for corruption and immoral acts.

...In the Soviet Union, politics was medicalized by treating people who criticized the Communist government as mentally sick (tâm thần). The Marxist-Leninist system, after all, was supposed to be rational and scientifically sound. This meant that a person had to be insane (điên, quấn trí, mất trí) to dissent (bất đồng chính kiến), and he or he was therefore only fit to be locked up in an institution for the mentally ill (nhà thương điên).

Tags: health

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc