Bụng đói thì tự do gì

shared from fb Anh Pham,
-----
Có một câu nói rất hay rằng: "để trẻ em bị đói thì cũng chẳng tự do gì sất"

Những người phản đối ATM dùng nhận diện khuôn mặt để quản lý người nhận gạo đều có lý của họ khi dựa trên những tiêu chuẩn về đạo đức, tôn trọng liêm sỉ của kẻ bần cùng.

Nhưng suy cho cùng, tự do sẽ chẳng đáng là bao trừ phi đi kèm với một mạng lưới an sinh đủ tốt và ổn định. Ngay các nhà nước phúc lợi dân chủ - xã hội luôn có mức đài thọ y tế và giáo dục cao - cũng là một cách "ngầm định" tự nhiên rằng, công dân của họ là tình nguyện lệ thuộc vào nhà nước. Do vậy, tự do cá nhân là khái niệm có thể co giãn và biến đổi tuỳ vào hoàn cảnh của mỗi quốc gia. Ngay như Mỹ cũng nhận ra, việc bảo vệ tự do cá nhân cần ít nhất những điều kiện lợi ích của phúc lợi công.

Với người đói bụng thì tự do là cái bụng no, những thứ "tự do" khác có thể là trừu tượng và xa vời với họ. Người cho, cho sao là quyền của họ; người nhận, nhận sao là quyền của mình. Người làm từ thiện họ không đại diện cho chính quyền, cũng không phải Chúa.

Giờ hãy nhìn tấm hình dưới, thông điệp của nó thật đơn giản: Tự do là quyền của dân, cứu đói là trách nhiệm của chính quyền.

Nhưng đó là Mỹ.

Còn ở nhiều nơi khác, tự do cá nhân vẫn thường phải nhường chỗ cho nhu cầu phúc lợi và cái gọi là an ninh quốc gia.


Bài trước: Găm khẩu trang y tế: Lựa chọn lợi nhuận hay nhân bản?

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc