Sang trời Tây

-----
SANG TRỜI TÂY

Máy bay chao nghiêng trời mây trắng
Sang miền Tây vời vợi nghìn trùng
Ôi Malta xứ sở anh hùng! Ở Việt Nam sao nghe nói, ngại ngùng
Mà lúc ra đi lửa trong lò vẫn cháy

Hai triệu đô, khi hướng đời đã thấy
Thì nhiêu khê biết mấy cũng lên đường
Họp ở Diên Hồng mà dạ để trời Âu
Nghìn khát vọng chất chồng mơ ước bé

Đây Tây Âu núi rừng giang tay đón
Những con người sung sướng nhất trần gian
Là được lên đây túi ba gang căng tràn
Với sứ mệnh vinh quang: vỡ đất
Cùng đi với chúng tôi
Có người chiến sĩ PVC năm nào đã mất
Một cánh tay săn chắc nơi đây.

Ơi chị Hường, anh Thanh, em Dũng 
Con Rồng Tiên lại hóa cháu Ăng ghen
Nay cô thương lại có Bác chỉ lối
Vững lòng mở cõi, hẹn ngày về lửa tắt 

Nhớ năm trước các anh sang nước Đức
Xách rượu băng băng những đêm ngày túy lúy
Vượt đỉnh tuyết, chân luyện thành chân sắt
Và trong nước rần rật lửa lò ngút
Trên ngực anh lấp lánh hôm nay
Tấm huân chương kiêu hãnh quê Các Mác 

Chúng tôi
Sinh sau các anh mấy ngàn trận đánh
Nay lớn lên lò lửa đã ngút trời
Nắng dịu hoà bình tắm táp tuổi hai mươi
Say sưa hưởng những mùa vui ngắt trái

Nghe hôm nay chiến công anh kể lại
Tưởng mình nghe thần thoại giữa chiêm bao
Và lòng trai sôi sục khát khao
Muốn trở lại những năm nào dập lửa

Ồ… anh nhỉ, ý nghĩ sao mà ngây thơ thật
Vì con người không thể ngược thời gian
Và hôm nay, theo tiếng gọi Các Mác 
Chúng tôi đi viết trang thần thoại mới

Xe chạy nghiêng nghiêng trèo dốc núi
Sang trời Âu vời vợi nghìn trùng
Sang trời Tây, ta làm bạn núi rừng
Lại đi trên những con đưòng Bác đã bôn ba
Qua những ngôi sao trên nấm mồ xanh cỏ
Nghe gió rừng tưởng khúc tiến quân ca
Nghe âm vang cuồn cuộn thác sông Đà
Tưởng giục giã tiếng kèn ta xung trận
Đi chiến đấu là niềm vui bất tận
Là mặt trời toả nắng nhuộm đời xuân…

Kìa, ngang đèo lơ lửng vạt mây bay
Thốt ngoảnh lại núi ngàn đầy trước mặt
Đã xa rồi cánh đồng xanh tít tắp
Xa phố phường tấp nập bước người chen
Cũng xa rồi đôi mắt biếc cô Ngân
Thầm trách móc: Diên Hồng giờ vắng bóng

Đừng trách nhé! Chỉ mong mùa xuân đến
Tôi không về, nhưng em đến miền Tây
Làm đứa con yêu chung thuỷ với đất này
Vì nghĩa mẹ sống ngày ngày chịu khó
Dù nơi đây chốn đèo heo hút gió
Dù ngỡ ngàng nơi đất lạ người thưa
Dù muỗi rừng vắt núi, dù thiếu từng hạt muối cọng dưa
Dù dãi dầu sớm nắng chiều mưa vất vả
Thì nỗi nhớ quê ta cũng ghìm đáy dạ
Cũng không rời đội ngũ bỏ về quê

Ta gắn bó miền Tây cực nhọc đã bao đời
Đất Phú Quốc và con Người Tử tế
Ta sẽ đến những vùng đất hoang chưa vỡ
Sẽ trồng lên bãi lúa nương ngô
Cho Đảo Ship, Malta ngô lúa căng bồ
Cho mường, bản thân yêu ấm no thừa thãi
Ta sẽ đi vận động kiều bào Tây vào Đảng
Đi làm người thợ cày trên đất bãi châu Âu
Đi làm người thợ xây xây dựng xã hội thiên đường
Náo nức giữa rừng xanh Bắc Âu
Tuổi xanh ta xanh mãi với rừng xanh xanh tốt
Chí lớn ta chót vót Hoàng Liên Sơn
Sức ta đi vùn vụt trước thời gian
Viết tiếp những trang thần thoại mới.

Tags: poetry

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc