Vợ răn chồng
{cổ học tinh hoa}
-----
Án Tử làm tướng nước Tề, một hôm đi việc quan, có tên đánh xe theo hầu.
Vợ tên đánh xe dòm qua khe cửa, thấy chồng tay cầm cái dù, tay cầm dây cương, mặt vác lên trời, dương dương tự đắc.
Lúc chồng về nhà, nàng xin bỏ nhà ra đi. Chồng hỏi: Tại làm sao? Nàng nói:
- Án Tử, người gầy thấp, bé nhỏ làm đến tướng nước Tề, danh tiếng lừng lẫy khắp thiên hạ, thế mà thiếp xem ông vẫn rất ư khiêm nhường, như chưa bằng ai. Chớ như chàng, cao lớn đẫy đà, chỉ mới làm được một tên đánh xe tầm thường, hèn hạ, thế mà thiếp xem chàng đã ra dáng lấy làm vinh hạnh, tưởng không ai bằng nữa. Nên thiếp xin bỏ chàng, thiếp đi.
Từ hôm ấy, tên đánh xe bỏ được cái bộ vênh váo, chừa được cái tính nông nổi. Án Tử thấy thế lấy làm lạ, hỏi. Tên đánh xe đem việc nhà kể lại, Án Tử bèn cất cho làm đại phu.
Án Tử xuân thu
![]() |
Photo by Galt Museum & Archives on Unsplash |
Bài trước: Tự lấy làm khoan khoái
Tags: book
Ngạo mạn là nguyên nhân của ngu muội và thất bại. Kẻ ngạo mạn khi hành sự luôn lấy bản thân làm trung tâm, tự cho mình là tài giỏi hơn người, kết quả là tâm linh bị phong bế, tư tưởng bị mê hoặc. Biểu hiện xuất ra của người ấy sẽ chỉ khiến người khác chê cười là ngu muội, vô tri, cuồng vọng và vô lễ.
Tại chiến trường, kẻ ngạo mạn sẽ khinh địch, không có khả năng biết người biết mình, từ đó dễ dàng đánh mất lý trí, bỏ lỡ mất thời cơ. Có câu rằng: “Kiêu binh tất bại”, những anh hùng kiệt xuất được người đời ngưỡng mộ cũng bại vì cái tâm này. Hạng Vũ mất thiên hạ, Quan Vũ mất Kinh Châu, đều là bởi thế.
Có thể thấy rằng, mỗi chủng loại tội đều có sự góp phần của tâm ngạo mạn, bởi nó là biểu hiện trực tiếp của tâm vị tư, lấy bản thân làm trung tâm. Chỉ cần kiêu ngạo thì ắt sẽ trong mắt không coi ai ra gì, phóng túng vô lễ, vong ân phụ nghĩa, tham lam túng dục, từ đó sinh ra nhiều chủng tội ác. Cho nên mới kiêu ngạo là ma quỷ, là tâm có thể khiến linh hồn bại hoại, khiến linh hồn trụy lạc.