Những thời khắc quyết định

'Những thời khắc quyết định' là một cuốn hồi ký của cựu Tổng thống Hoa Kỳ George W. Bush.

Cuốn sách được phát hành ngày 9 tháng 11 năm 2010 đồng thời xuất hiện trên sóng truyền hình quốc gia và được độc giả biết đến qua một chuyến lưu diễn giới thiệu trên toàn quốc.

Cuốn sách này đã vượt mức doanh số hai triệu bản trong chưa đầy hai tháng sau khi phát hành, phá vỡ kỷ lục của cuốn hồi ký “Đời tôi” của cựu Tổng thống Bill Clinton.

'Những thời khắc quyết định' cũng giữ vị trí số 1 trong danh sách các tác phẩm bán chạy nhất do tờ New York Times bình chọn.

Nội dung
Cuốn hồi ký dày 481 trang của cựu tổng thống Bush được chia thành 14 chương.

Hai chương đầu kể về cuộc sống của ông trước khi đắc cử chiếc ghế tổng thống.

Mở đầu cuốn sách là các sự kiện mang tính bước ngoặt thời trẻ, chẳng hạn như quyết định cai rượu vào năm 1986 của vị cựu tổng thống.

Chương thứ hai kể về quyết định tranh cử chức thống đốc bang Texas của ông, và sau đó là tranh cử Tổng thống Hoa Kỳ.


Mười hai chương còn lại bao quát các sự kiện trong suốt nhiệm kỳ tổng thống của ông: vụ tấn công khủng bố ngày 11 tháng 9 năm 2001, hai cuộc chiến tranh Iraq và Afghanistan, viện trợ cho các nước đang phát triển, "Tăng quân" (quyết định đưa thêm binh sĩ Hoa Kỳ tới Iraq vào năm 2007), các vấn đề đối nội (bao gồm Chương trình bảo hiểm y tế cho người già – Medicare phần D, Cải cách an sinh xã hội, đạo luật No Child Left Behind (“Không trẻ em nào bị bỏ tụt hậu”), và cải cách Nhập cư), cách ứng phó của chính quyền liên bang trước
cơn Bão Katrina, nghiên cứu tế bào gốc phôi, và cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008.


Ông Bush đã viết cuốn sách này với sự hỗ trợ nghiên cứu của Christopher Michel, cựu Phó Thư ký diễn thuyết tại Nhà Trắng.

Trong cuốn sách, ông Bush mô tả tình thế tiến thoái lưỡng nan trong nghiên cứu tế bào gốc phôi.

Ông đã nghe tham vấn các ý kiến nhiều thành viên trong chính quyền về những ưu và khuyết điểm của vấn đề này, tìm hiểu những lợi ích của nghiên cứu tế bào gốc phôi đồng thời cố gắng tìm biện pháp nhằm tránh khuyến khích nạo phá thai.

Ông so sánh mối e ngại của mình về việc áp dụng sai chính sách này với cuốn tiểu thuyết Một Thế giới mới của nhà văn Aldous Huxley.

Quan điểm chống phá thai của cựu tổng thống Bush xuất phát từ việc thời thơ ấu ông từng nhìn thấy (và giữ) chiếc bình đựng thai nhi bị sẩy của mẹ.

Ông Bush viết rằng quyết định chỉ sử dụng dòng tế bào hiện có đã được chứng minh là đúng đắn nhờ các nghiên cứu thành công gần đây trên các tế bào gốc ở người trưởng thành.

Ông Bush cũng đề cập đến quyết định gửi quân tới Iraq, trong giai đoạn đầu và lần tăng quân vào năm 2007, cho rằng việc Saddam Hussein từ chối hợp tác với Liên Hợp Quốc cần phải được chấm dứt, đồng thời cho rằng nếu Hoa Kỳ không tăng viện tới Iraq năm 2007 thì có thể dẫn đến tình huống tương tự như chiến tranh Việt Nam.

Ở Afghanistan, ông ghi nhận những khó khăn trong việc bắt giữ cựu thủ lĩnh Al-Qaeda Osama Bin Laden.

Vị cựu tổng thống cho hay một vài tháng trước khi kết thúc nhiệm kỳ của mình, chính quyền của ông đã lên kế hoạch tăng quân ở chiến trường Afghanistan và tăng cường những cuộc tấn công bằng máy bay không người lái vào Pakistan.

Ông cảm thấy tốt nhất là chờ đến khi người kế nhiệm mình nhậm chức thì quân đội Hoa Kỳ mới nên áp dụng chiến lược này.

Ông Bush kể đã phải có những cuộc thảo luận dài với một số thành viên đảng Cộng hòa ở Quốc hội, trong thời kỳ khủng hoảng tài chính năm 2008, những người đã miễn cưỡng ủng hộ chính sách cứu trợ tài chính của ông.

Ông bày tỏ với họ sự tức giận của mình khi chính phủ phải có biện pháp quyết liệt như vậy, nhưng nhắc nhở họ rằng ông ủng hộ cứu trợ tài chính vì thấy không nên mạo hiểm trước nguy cơ khủng hoảng kinh tế.

Ông Bush cũng bày tỏ quan điểm của mình về cuộc bầu cử năm 2008. Ông nói rằng ông đã thất vọng khi ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng hòa năm 2008 John McCain ngần ngại không chấp nhận sự chuẩn thuận của ông và ông tin rằng lẽ ra ông đã có thể giúp cho chiến dịch của ông McCain.

Ông cũng đôi lần nhắc tới tổng thống Barack Obama với những lời lẽ tích cực chứ không hề chỉ trích.

Ông viết về những ngày cuối cùng ở nhiệm sở.
“Tôi suy ngẫm về tất cả những gì chúng ta đang phải đối mặt. Chỉ trong vài tuần qua, chúng ta đã phải chứng kiến hai tổ chức thế chấp lớn nhất nước Hoa Kỳ sụp đổ, một ngân hàng đầu tư lớn phá sản, một ngân hàng khác bị rao bán, công ty bảo hiểm lớn nhất thế giới bị quốc hữu hóa, và giờ đây là sự can thiệp mạnh mẽ nhất vào thị trường tự do kể từ thời tổng thống Franklin Roosevelt. Đồng thời, Nga xâm lược và chiếm đóng Georgia, Bão Ike tấn công Texas, và Hoa Kỳ đang tham dự một cuộc chiến hai mặt trận ở Iraq và Afghanistan. Thật là một cách tồi tệ để kết thúc một nhiệm kỳ tổng thống”.

Chiến dịch quảng bá và xuất bản
Ông Bush nói rằng ông bắt đầu viết cuốn sách này một ngày sau khi ông rời chiếc ghế tổng thống.

Ông được trả 7.000.000 USD cho 1,5 triệu bản đầu tiên.

Cùng thời điểm cuốn sách được xuất bản, ngày 16 tháng 11, ông Bush đã chủ trì một buổi lễ động thổ xây dựng Trung tâm Tổng thống George W. Bush đặt tại Đại học Hội giám lý phương Nam ở Dallas.

Sự kiện này thu hút khoảng 2.500 khách, trong đó có hàng trăm người từng là cựu cán bộ trong chính quyền.

Tại buổi lễ này, cựu Phó Tổng thống Dick Cheney nói "Khi những thời khắc trở nên khó khăn hay những người chỉ trích lớn tiếng, ngài đã luôn nói mình tin vào sự phán xét của lịch sử, và lịch sử đang bắt đầu tái diễn."

Đổi lại, ông Bush nói về Cheney - người vừa mới phải nhập viện, "Anh ấy là phó tổng thống vĩ đại của Hoa Kỳ, và tôi tự hào được coi anh là bạn."

Phản hồi
Phản hồi về cuốn sách này xuất hiện cả trước khi ấn bản đầu tiên được phát hành rất xa, thậm chí cả nhìn lén bản dự thảo, theo Tom Dowling của tờ The Guardian vào tháng 4 năm 2010, sáu tháng trước khi cuốn sách được phát hành.

Không có bất kỳ nhận xét nào về những trích dẫn từ bản dự thảo được công bố, ngoại trừ đánh giá về đề xuất ảnh bìa cho cuốn sách.

Peter Baker của tờ New York Times, người sớm được nhận cuốn sách, đánh giá vị trí chính trị của Tổng thống Bush khi cuốn sách được phát hành cùng với sự xuất hiện của Oprah Winfrey, Matt Lauer, và Candy Crowley.

Kanye West, một trong những người đã công khai chỉ trích Tổng thống Bush sau cơn Bão Katrina vì đã "không quan tâm đến người da màu" cũng được đưa tin đã nói rằng "Tôi thực sự cảm thông hơn với [Bush] về khía cạnh nhân đạo" sau khi đọc cuốn sách và hiểu hơn cảm nhận của ông Bush hậu cơn bão Katrina.

Tuy nhiên trong một cuộc phỏng vấn, ông Bush đã gọi nhận xét ban đầu của West là "một trong những khoảnh khắc ghê tởm nhất" trong nhiệm kỳ tổng thống của mình và West đã không hài lòng với những nỗ lực đối phó với cơn bão khi mới xảy ra.

Cùng thời điểm với bài viết của Baker, trên tờ Times, nhà phê bình Maureen Dowd tâp trung không tán đồng những ví dụ lặp đi lặp lại trong cuốn sách về việc ông Bush, cảm thấy "bị tấn công bất ngờ" nhưng kết luận rằng mặc dù "quyết định của Bush chưa thật thỏa đáng, nhưng cách kể chuyện của ông rất cuốn hút".

Để minh họa cho quan điểm này, Dowd kể lại câu chuyện trong đó Vladimir Putin đã khoe rằng chú chó Labrador màu đen Koni của mình, là "to hơn, mạnh hơn, và nhanh hơn Barney".

Stephen Harper sau này đã hài hước nói với [Bush], "May cho anh là Putin mới chỉ khoe con chó của anh ta thôi đấy".

Nhà báo Tim Rutten viết cho tờ Los Angeles Times giới thiệu cuốn sách, mà ông nhận xét là "hay đến không ngờ" và hay hơn so với kỳ vọng của nhiều người không ủng hộ tác giả của nó.

Rutten đặc biệt làm nổi bật những e ngại của ông Bush đối với sai lầm tình báo về chiến dịch theo đuổi vũ khí hủy diệt hàng loạt của Saddam Hussein cũng như hối tiếc của ông về cơn Bão Katrina.

Nhận thấy "sự chân thành" cùng với "cách viết đầy ngẫu hứng về tác động những điều được đề cập", Rutten đã so sánh thái độ của ông Bush với các nhân vật trong vở kịch Macbeth của Shakespeare.

Cựu Thủ tướng Đức Gerhard Schroeder nói, "Cựu Tổng thống Mỹ không nói đúng sự thật."

Ông ám chỉ tới việc ông Bush khẳng định Schroeder đã hứa sẽ ủng hộ cuộc xâm lược Iraq năm 2003.

Schroeder đáp rằng ông chỉ cam kết ủng hộ hành động chống lại Iraq nếu có bằng chứng cho thấy Iraq tham gia vào vụ tấn công ngày 11 tháng 9.

"Tuy nhiên, đến năm 2002, mối liên hệ này trở nên rõ ràng là giả mạo và được dàn dựng".

Tờ Daily Telegraph đã có một bài đánh giá tiêu cực do nhà báo Mick Brown viết.

Brown nhận xét rằng "Bush không phải người có phong cách văn chương riêng, lớn " và "phong cách viết của ông chẳng hơn người thợ là bao", và "một số từ ngữ rất kỳ quặc".

Brown cho rằng ông Bush cố tạo ấn tượng “được yêu mến”, nhưng Brown kết luận "cuốn sách không hề thừa nhận, hay thậm chí đánh giá trung thực những thiếu sót lớn trong nhiệm kỳ tổng thống của ông".

Nhà báo Michael Barone viết cho National Review ca ngợi Bush vì đã thừa nhận "những sai sót nghiêm trọng ” ngay từ đầu.

Barone trích dẫn tuyên bố của Tổng thống Bush rằng lý ra ông nên ở lại Baton Rouge, Louisiana và nhanh chóng triển khai quân nhân chuyên nghiệp giúp đỡ nạn nhân của cơn Bão Katrina cũng như thừa nhận rằng ông đã không nhận thấy “lâu đài cát” trong lĩnh vực tài chính của nước Mỹ.

Phương Thùy
Wikipedia English


Tags: book

1 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc