Đi trong mùa hè: đầy đủ tính xấu của đàn ông Việt

shared from fb Nguyễn Tuấn Linh,
-----
Khó có thể tìm được bài hát nào biểu hiện đầy đủ tính xấu của đàn ông Việt như bài này: gia trưởng, vũ phu, cay cú thể thao. Không hề mang lại sự đoàn kết, vui vẻ, hay tinh thần thể thao lành mạnh, tôi chỉ thấy nó mang đến không khí cuồng nhiệt kiểu bạo lực, cực đoan nguy hiểm, và đặc sệt chủ nghĩa địa phương cục bộ.


Chất bạo lực của nó toát lên trong toàn bộ lyrics, ban đầu là ví von trận bóng đá với chiến tranh “giáo mác cung tên” và “đóng quân”; chừng như chưa đủ, nó tiếp tục đồng hoá đội bạn vào kẻ thù với nào là “đối thủ thì muốn mình chấn thương”; và cuối cùng có lẽ là cái nhiều bạn thấy lấn cấn nhất khi tính gia trưởng và tính vũ phu được thể hiện công khai:

“Nếu anh nói là Việt Nam vô địch, em đừng nên cố để mà phản biện

Người như em chỉ nên làm nữ chính, em không thích hợp để vào vai phản diện

Và khi anh nói là Việt Nam muôn năm, mong em trật tự như một người thủ thư

Lời em nói theo thống kê xác suất, tỉ lệ 1 phần triệu biến anh thành người vũ phu

Ở trên mạng anh là phe ôn hoà, đôi khi về nhà anh là phe bảo thủ

Lúc bình thường thì em là chủ nhà, nhưng khi nổi còi phải sang tên đổi chủ

Sách tử vi nói anh đại lâm mộc, nhưng xem bóng đá anh lại là lửa dễ lan

Em mà chuyển kênh, anh sẽ từ một cậu bé, hoá thân thành lực lượng vũ trang.”

Bài hát này độc hại ở chỗ không có một chút tư tưởng đại đồng nào, mà chỉ có khắc sâu tư tưởng “chúng ta – chúng nó” với cụ thể chúng ta là những người yêu bóng đá VN và chúng nó là toàn bộ phần còn lại của thế giới, bao gồm người thân mà không yêu bóng đá thì cũng thuộc nhóm "chúng nó".

Ngoài ra nó còn khắc hoạ một hình ảnh hạng người cực đoan khó lường, đó là dạng đàn ông bình thường hiền lành, thậm chí có phần nhu nhược trước vợ, nhưng một khi động đến tình yêu bóng đá của y thì y sẵn sàng biến thành một con thú với những biểu hiện bạo lực hoàn toàn khác với con người hiền lành trước đây. Hình tượng này đúng là có sự tương phản mạnh để tuyên truyền một giá trị gì đó, nhưng nó chính là kiểu tính cách đồng bóng và cực đoan mà mọi đàn ông nên tránh xa, trước khi chính họ trở thành kẻ thù của xã hội văn minh. Những kẻ bốc đồng giết người vì tình, vì xung đột tôn giáo, sắc tộc, quốc gia đều thuộc dạng đồng bóng như thế này cả, chẳng lẽ muốn có thêm bóng đá cho đủ bộ?

Cái độc hại thứ hai của nó là nó đang ngầm chỉ đến và cổ vũ một tinh thần dân tộc cực đoan, thứ tinh thần này “thiêng liêng” đến mức người ta sẵn sàng chà đạp vợ hoặc người yêu (hình tượng “em” trong lyrics) chỉ vì cô ta dám nói ngược lại thứ tinh thần mà họ đang tôn thờ. Điều này đặt ra câu hỏi là chúng ta có cần đến thứ tinh thần dân tộc độc hại đến mức ta sẵn sàng nhân danh nó mà chà đạp lên những người thân yêu nhất với chúng ta? Tinh thần dân tộc lành mạnh sinh ra với mục đích đùm bọc người thân yêu, nhưng ta có thể thấy khi trở thành độc hại thì nó quái đản như thế nào, nó phản bội chính mục đích ban đầu. Và sau đó ta sẽ không hiểu mình nhân danh nó để làm gì, và mình hi sinh nhân danh nó vì cái gì, khi chính nó là thứ khiến ta chà đạp chính người thân của mình?

Ấy là còn chưa kể đến một loạt chi tiết nhỏ củng cố thêm tính vô ý thức và văn hoá thấp của lyrics bài hát này; nào là “đi bão xuyên đêm” – một hành động tụ tập cản trở giao thông, khua gõ kim loại gây ô nhiễm tiếng ồn, và là môi trường để lợi dụng đua xe của lũ trẻ trâu được tôn vinh hồn nhiên, nào là “tử vi nói anh” – một thứ kiến thức mê tín, lạc hậu, quê mùa được đem vào một cách tự nhiên như thể là yếu tố thân thiết và đáng quý lắm của dân tộc này vậy .

Đến cuối cùng, bài hát này chỉ cho tôi thấy rằng cái duy nhất fan của Đen Vâu nói đúng, đó là nhạc của anh ta “sống thật”. Quả đúng nó đang sống thật khi phản ánh mọi tính xấu của hạng người yêu thích nó: gia trưởng, bạo lực, coi thường phụ nữ, phông văn hoá thấp, và tinh thần thể thao cay cú.

8 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc