link đặt mua sách: https://forms.gle/91G9ifFckHuEUMKu7
-----
Những thời khắc quyết định là cuốn hồi ký duy nhất của cựu Tổng thống Mỹ George W. Bush tính đến thời điểm này. Được phát hành vào ngày 9 tháng 11 năm 2010, hai năm sau khi Bush rời Nhà Trắng, cùng với đó là những chương trình giới thiệu sách trên truyền hình quốc gia và khắp nước Mỹ, hơn hai triệu bản in của cuốn sách đã được bán ra chỉ sau khi phát hành chưa đầy hai tháng, phá vỡ kỷ lục về doanh số trước đó của cuốn hồi ký My Life của cựu Tổng thống Bill Clinton. Những thời khắc quyết định cũng nhanh chóng nằm trong danh mục những cuốn sách bán chạy nhất theo bình chọn của tờ New York Times.
Cuốn sách giống như một thước phim quay chậm với hai chương đầu tiên được Bush dành để tái hiện lại cuộc sống của mình trước nhiệm kỳ tổng thống với những sự kiện đáng chú ý trong cuộc sống của ông như quyết định bỏ rượu năm 1986, quyết định chạy đua chức Thống đốc Texas rồi sau đó là tranh cử Tổng thống Hoa Kỳ. Mười hai chương còn lại đề cập chi tiết đến những sự kiện quan trọng trong suốt nhiệm kỳ tổng thống của ông: sự kiện ngày 11 tháng 9 năm 2001, các cuộc chiến ở Iraq và Afghanistan, các vấn đề trong nước và cải cách nhập cư, nghiên cứu tế bào gốc phôi, v.v… Khi nhìn lại các quyết định đã đưa ra, Bush viết: “Lịch sử có thể tranh luận về các quyết định tôi đưa ra, các chính sách tôi chọn và những công cụ tôi để lại. Nhưng không thể tranh luận về thực tế rằng: Sau cơn ác mộng ngày 11 tháng 9, nước Mỹ đã trải qua bảy năm rưỡi mà không có bất kỳ ý đồ tấn công khủng bố nào được thực hiện thành công. Nếu phải tóm tắt thành tựu có ý nghĩa nhất của tôi trên cương vị tổng thống chỉ trong một câu, thì đó sẽ là câu này.”
Vì lẽ đó, Bush không hề biện hộ cho thực tế rằng ông đã bắt giữ các phần tử khủng bố al-Qaeda và chỉ đạo CIA hỏi cung các phần tử khủng bố bắt được thông qua việc áp dụng các kỹ thuật tăng cường mà cao nhất là hình thức trấn nước với các thủ lĩnh cấp cao của al-Qaeda. Sau đó, khi Giám đốc CIA George Tenet hỏi liệu ông ta có được phép áp dụng các kỹ thuật thẩm vấn tăng cường, bao gồm trấn nước, đối với Khalid Sheikh Mohammed – kẻ cầm đầu al-Qaeda, kẻ chủ mưu ngày 11 tháng 9, tổng thống Bush trả lời: “Hiển nhiên rồi.” Bush viết rằng “có khoảng một trăm tên được đưa vào các chương trình (thẩm vấn) của CIA. Khoảng một phần ba trong số đó bị hỏi cung thông qua việc áp dụng các kỹ thuật tăng cường. Ba tên bị trấn nước.” Bush cũng tỏ rõ sự quyết đoán khi phát động cuộc chiến tranh Iraq nhằm tiêu diệt Saddam Hussein, thay thế chế độ độc tài của Saddam bằng một nền dân chủ cho đất nước Iraq.
Tuy nhiên trong suốt các nhiệm kỳ của mình, không phải lúc nào Bush cũng hành động nhanh và dứt khoát. Bush thừa nhận những sai lầm khác của mình. Về cách xử lý hành chính của chính ông trong cơn bão Katrina, Bush cho hay: “Là người đứng đầu chính quyền liên bang, tôi đáng lẽ nên nhận ra những thiếu sót này sớm hơn và can thiệp nhanh hơn. Bản thân tôi tự hào về khả năng đưa ra những quyết định dứt khoát và hiệu quả của mình. Tuy nhiên, trong những ngày sau cơn bão Katrina, điều đó không xảy ra. Vấn đề không phải là tôi đưa ra những quyết định sai lầm. Vấn đề là tôi mất quá nhiều thời gian để quyết định.” Về Iraq, ông thừa nhận, “cuộc chiến tranh cũng dẫn đến những hậu quả mà chúng tôi không lường trước. Trong những năm qua, tôi đã dành rất nhiều thời gian suy nghĩ về những gì sai lầm ở Iraq và tại sao. Tôi đã phát hiện ra rằng chúng tôi đã mắc phải hai lỗi sai, nguyên nhân chính dẫn đến nhiều thất bại mà chúng tôi phải đối mặt.”
Khi nhìn lại những ngày cuối cùng còn tại nhiệm, Bush viết: “Tôi suy ngẫm về tất cả những gì chúng tôi đang phải đối mặt. Trong vài tuần qua, chúng tôi đã chứng kiến sự thất bại của hai tổ chức thế chấp lớn nhất của Mỹ, sự phá sản của một ngân hàng đầu tư lớn, việc rao bán một ngân hàng khác, việc quốc hữu hóa công ty bảo hiểm lớn nhất thế giới và giờ đây sẽ là sự can thiệp quyết liệt nhất vào thị trường tự do kể từ thời tổng thống Franklin Roosevelt. Ngoài ra, Nga cũng đem quân đến Georgia, bão Ike đã đánh vào Texas, Mỹ đang chiến đấu cùng lúc trên hai mặt trận ở Iraq và Afghanistan. Đây thật là một cách kết thúc nhiệm kỳ tổng thống chẳng đẹp đẽ gì.” Dẫu vậy, Bush vẫn giữ trong mình niềm tin rằng, “ở mỗi quyết định, tôi đã làm những gì mình tin là vì lợi ích tốt nhất cho đất nước chúng ta.” Kể từ đó, ông thoải mái trở lại với cuộc sống đời thường của mình. Ông kể rằng ngay sau khi chuyển đến Dallas, ông đưa chú chó Barney đi dạo lúc sáng sớm xung quanh khu phố. “Barney phát hiện bãi cỏ nhà hàng xóm của chúng tôi và nhanh chóng giải quyết nỗi buồn. Tôi, cựu tổng thống Hoa Kỳ, đứng đó với túi nhựa trên tay, nhặt những gì mà tôi đã né tránh trong suốt tám năm qua.”
Được viết bằng phong cách văn chương mạch lạc, cuốn hút, lối kể chuyện sắc nét, Những thời khắc quyết định đã soi chiếu và cung cấp cho người đọc rất nhiều thông tin về những tình huống mà George W. Bush phải đối mặt cũng như quá trình ra quyết định của ông. Có rất nhiều những bình luận xoay quanh cuốn sách này nhưng chúng tôi xin trích dẫn lời nói của Cựu Tổng thống Mỹ Bill Clinton để kết thúc phần giới thiệu cho bản dịch tiếng Việt: “Những thời khắc quyết định là cuốn sách thú vị từ những dòng đầu cho đến những câu cuối cùng. Dù bạn yêu mến hay không có thiện cảm với George W. Bush, cuốn sách này cũng rất đáng đọc.”
Xin trân trọng giới thiệu tới độc giả.
link đặt mua sách: https://forms.gle/91G9ifFckHuEUMKu7
-----
Các bài liên quan:
Sử thi về gia tộc Bush thống trị chính trường nước Mỹ
Những thời khắc quyết định (bài post dịch từ wikipedia english)
Sử thi về gia tộc Bush thống trị chính trường nước Mỹ
Những thời khắc quyết định (bài post dịch từ wikipedia english)
Obadiah Newcomb Bush (ông tổ và người sáng lập gia đình chính trị Bush)
James Smith Bush (kị của Bush con)
Samuel Prescott Bush (cụ của Bush con)
Prescott Sheldon Bush (ông của Bush con)
George Herbert Walker Bush (Bush cha)
Chúc mừng dịch giả và nhà sách với những đầu sách chính trị hay!
ReplyDeletegửi lời chúc đầu năm mới 2018 tới tác giả :)
Delete[img]https://4.bp.blogspot.com/-deYvZh_oHXw/WkXH6MMLRUI/AAAAAAAA_p8/FHv3I2B254U0Mx5D-hwIdXLHo9CjQfxCACLcBGAs/s1600/bush_son%2Bpham_wish%2Bnew%2Byear%2B2018.png[/img]
Ha ha hóa ra là vụ dịch sách này. Sẽ mua và xin chữ ký dịch giả. Quyển này theo anh dịch cũng không khó, văn phong ngắn gọn, ý tứ rõ ràng.
ReplyDeleteBạn dịch sách cơ à
ReplyDeleteRa rồi đấy hả? Tặng bạn một quyển đê....
ReplyDeleteChúc bạn Sơn tiếp tục có nhiều best sellers nhé!
ReplyDeleteTặng e cuốn để đọc đi a ui.
ReplyDeleteSách đẹp!
ReplyDeletehay quá, tìm đọc trong khi chờ dịch quyển hồi ký thứ 2 của Hillary Clinton
ReplyDeleteChúc mừng anh trai.
ReplyDeleteNhờ chuyến bay dài và những đêm ít ngủ mới đọc xong cuốn này. Không ngờ Hồi kí của George W. Bush (con) lại là cuốn hồi kí của một nguyên thủ mà tôi thích nhất tính đến thời điểm này. (Tôi bật mí là đã đọc hồi kí của Bill Clinton, Hillary Clinton, Barack Obama,.. và nhiều yếu nhân khác). Ước gì hơn 2.000 bạn fb của tôi ở đây cũng đều đã đọc cuốn sách này. Nếu vậy tôi tin làng phây sẽ có rất nhiều điều thú vị để chia sẻ, bàn luận về nó đấy!
ReplyDeleteChúng ta đã mất quá nhiều thời gian tranh luận rồi giễu cợt những cuốn sách lãng xẹt như "kĩ năng giẫm mảnh thủy tinh, hỏi đáp nhanh điên điên khùng khùng",... mà quên rằng trên đời còn rất nhiều truyện đáng đọc.
bình luận hay quá, bạn Vu Hong Cuong, thanks...
Delete"Khi ở Yale, tôi không muốn trở thành một chính trị gia...
DeleteTôi chọn học rất nhiều môn gồm Thiên văn, quy hoạch đô thị, Khảo cổ thời tiền sử, Kiệt tác văn học Tây Ban Nha, và thơ Haiku Nhật Bản. Tôi cũng học môn Khoa học chính trị, truyền thông đại chúng. Tôi được 70 điểm trên 100 điểm.
Lịch sử là niềm đam mê và đã trở thành môn chuyên ngành của tôi ở trường. Khoá lịch sử của tôi liên quan đến Cách mạng Pháp. Một trong những khoá tôi nhớ nhất là Lịch sử Liên Xô. Năm cuối, tôi tham gia khoá Lịch sử và thực tiễn nghệ thuật Hùng biện ở Mỹ.
Thời gian tôi tốt nghiệp là giai đoạn hỗn loạn. Tháng 4 năm cuối đại học của tôi, Martin Luther King, Jr. bị ám sát..."
- Trích cuốn "Những thời khắc quyết định" của George Bush
Phải khen người dịch đấy!! Rất hay, rất Bush!
DeleteHay quá. Anh có ở CQ ko cho em sabg mua 1 cuốn và xin chữ ký luôn :)
ReplyDeleteAnh ơi, cho e đặt mua cuốn này với ^^
ReplyDeleteA Son gioi qua'. Hnao` e se~ tim` mua doc. Mac du` e ko thich' G.W.Bush. nhung sach' nay` rate cao, cao hon so voi' may' cuon' cua Hilary
ReplyDeleteÔng A hot nhất rồi đó. Chúc mừng anh nhé
ReplyDeleteTự hào về ông bạn quá!
ReplyDeleteTặng bạn 1 cuốn đi
ReplyDeletetrời, ngưỡng mộ đồng nghiệp thật đấy Pham Thai Son ạ. bạn cũng muốn !
ReplyDeleteShip cho bạn 1 cuốn đc ko?
ReplyDeleterealy?
ReplyDeleteMua một quyển để đọc được ko em ơi?
ReplyDeletetất nhiên rồi, chị ơi :)
DeleteOk em, vậy cho chị 1 cuốn nhé, ngưỡng mộ em thật đấy khi nhìn cuốn sách dầy cộp hihi
DeleteSơn san, sugoi ne! Chotto, chotto.
ReplyDeleteSơn ơi, lại quên cả tặng anh cơ ah. Cái bi a mà "rất thư giãn" ấy ai tài trợ chính đấy
ReplyDeleteHoa ra a dich cuon nay ha-:)
ReplyDeleteCảm ơn cậu bạn dịch giả -nổi tiếng -tương lai đã ưu tiên dành tặng tớ "tác phẩm đầu tay" của mình. ( định nói "đứa con đầu lòng", nhưng thế chắc chồng tớ ngất mất:)))
ReplyDeleteKhông có nhiều thời gian nên tớ mới đọc được 40 trang. Cảm nhận đầu tiên là bản dịch tốt, cẩn thận, chú thích rõ ràng.Cảm nhận thứ hai là quyển sách bước đầu làm thay đổi cách nhìn của tớ với Bush cha và Bush con. Trước đây, tớ vẫn cho rằng họ thực sự thông minh và giỏi, nhưng không có cảm tình với hai cha con, song đọc mới thấy thích nền tảng giáo dục và tình cảm giữa mọi người trong gia đình ấy. Tất nhiên, không loại trừ khả năng là do ngòi bút của ông ấy viết quá lên :)), nhưng ít ra thì mình cũng thấy rất hứng thú.
Đấy, sức mạnh của ngòi bút ghê gớm thế đấy.
Sách quý (giá trị tinh thần với tớ) và đắt (299.000 vnd) nên không cho ai mượn đâu nhé. :)))
Chuc mung ong da co san pham thuong mai ;)
ReplyDeletecam cui journeyinlife 3 nam pr moi co hop dong nay day ban Mc Bean a\ (/^o^)/
Deletekeep up your good work ..
DeleteChúc mừng sơn "béo"! Hôm nào, tặng bạn 1 cuốn để ngâm cứu đầu giường và đi công tác nhé! :)
ReplyDeletemang sang tặng ông bạn trước khi lên máy bay mà không kịp đấy... :)
DeleteLike like like ngay! ;)
DeleteWowww chúc mừng dịch giả nhé. Có phát hành toàn quốc không, hay anh ship cho em 1 cuốn?
ReplyDeletecó phát hành toàn quốc, nhưng lấy từ anh thì giá được chiết khấu cao, inbox anh địa chỉ, và anh sẽ inbox em số tài khoản :)
DeleteChiết khấu 99% cho dân Hitot đê anh. Ship SG cho em nhé
DeleteAnh Sơn ơi em đ ăng ký 5 quyển có chữ ký dịch giả nhé
ReplyDeleteok Kiên, tuần sau highlands nhé :)
DeleteAnh Sơn siêu quá đấy
ReplyDeleteNghe đồn e sắp có sách đọc hả anh Sơn, để em bít còn ko rush out ra hàng sách nào^^
DeleteGiỏi quá, chị đăng ký mua 1 quyển, thứ 2 mang đi nhé
ReplyDeleteok chi gai yeu quy (/^o^)/
DeleteMng phải mua cho dịch giả chứ tặng hết thì dịch giả tèo...
ReplyDeletethanks anh Nguyễn Cảnh Bình, ngoài câu chuyện bạn Sơn ở Hà Tĩnh, còn có 1 bạn Sơn khác ở Hà Nội... :)
DeleteNguyễn Minh Tân ơi, hình như dạo trước có post một đoạn văn của học trò khi đọc sách về Bush nhỉ? Mình tìm lại đoạn đấy mà không thấy...
DeleteGửi anh, rất tiếc là em không ghi lại tên của SV, chỉ nhớ là SV ngành CNTT năm thứ 2. Sáng chủ nhật 6/9 này có chém gió không anh? “Đúng là có đọc mới thấy được tất cả những điều trước kia mình biết là hoàn toàn sai lầm. Nói thật, trước khi tôi đọc cuốn sách này, tôi không mấy quan tâm đến những vị tổng thống. Đối với tôi đó là một khái niệm xa vời, vả lại tôi nghĩ biết để làm gì khi không giúp được gì, có gì hay ho bên cạnh những tổng thống kia chứ, mà đặc biệt đó lại là Bush – người mà tôi đã nghe loáng thoáng từ lũ bạn tôi: ông chỉ là một kẻ chẳng có gì ngoài cái uy quyền lực, ngu dốt và bù nhìn. Cuốn sách này tôi bắt buộc phải đọc, khi cầm cuốn sách lên tôi có cảm giác chán kinh khủng nhưng nghĩ đến bài tập lớn phải hoàn thành tôi đành mở cuốn sách với ý định nhồi nhét chút gì đó vào đầu để có cái mà viết. Nhưng khi đọc lời mở đầu của cuốn sách, tôi càng đọc càng thấy vỡ ra được nhiều điều, ban đầu là bất ngờ, sau đó là liên tiếp những điều mới mẻ đã cho tôi suy nghĩ khác về một con người. Tôi dần cảm thấy những gì tôi nghĩ trước kia về tổng thống Geogre Bush là hoàn toàn sai lầm, tôi thấy xấu hổ, thì ra bù nhìn là tôi chứ không phải là ông ấy”.
Deletebác đã không được làm bù nhìn nữa từ khi đọc xong lời mở đầu của cuốn sách. Tổng Thống Bush và ngoại trưởng Rice là thần tượng của tôi. Phục sự quyết đoán của họ và sẵn sàng đương đầu với cả Thế Giới, nếu thấy quyết sách của mình đúng.
DeleteChúc mừng bạn tôi, tác phẩm đầu tay đầy phấn khích!
ReplyDeleteSách bán đâu vậy bạn? Có quy định gì về thời gian và địa điểm ký tặng gì không?
ReplyDeletethời điểm do bạn Long chọn nhé :)
DeleteChúc mừng anh !
ReplyDeleteNhờ bạn Nguyen Khanh Cam Chau, mình được đọc quyển này. Bản dịch rất tốt. Mới đầu mình chỉ định xem ảnh nhưng rồi mình đọc hết cả quyển vì toàn thấy các "anh" Tonny Blair và "anh" Hồ Cẩm Đào! Thanks các bạn. Với những bạn chưa đọc thì mình khuyên nên đọc quyển này sớm, vì hồi ký càng để lâu càng dễ mất giá trị. ;)
ReplyDeleteban gop y Son dich "anh" Tony Blair la nhu nao? nên thay bằng nhân xưng khác??
DeleteDịch thế là hay rồi. Nó phù hợp với tính hài hước của TT Bush.
DeleteMình nghĩ dịch như thế rất sáng tạo. Mình chưa thấy sách nào dịch như thế. Và nó phù hợp với tuổi teen dù không chắc teenagers có thích đọc thể loại này không.
DeleteChâu bảo mình Sơn học chuyên toán. Sao dịch sách giỏi thế, lại học cả tiếng TQ nữa à?
Deleteah ko, Sơn dịch được là nhờ google và cộng đồng đi trước thôi, tìm từ và chú thích cũng dễ hơn, tất nhiên, cũng phải cặm cụi bỏ công...
DeleteMình cũng nghĩ vậy, tốn nhiều công sức tra cứu. Mình rất ngưỡng mộ bạn.
Deletecám ơn Hòa nhiều, mà Hòa đọc nhanh thế, đã xong cả quyển rồi? từ hôm 11/9
DeleteỪ, đúng rồi. 2 ngày rưỡi. Sáng nay mình đi họp. Dịch thì lâu, đọc thì mấy.
Deletegiỏi quá, cám ơn Hòa nhiều, càng khẳng định "sách ko bỏ xuống được" đấy ��
DeleteBên tớ đánh giá rất cao bạn Sơn nhá!
ReplyDeletecám ơn bạn Nguyen Khanh Cam Chau và bạn Hoa Van Nguyen nhiều nhé...
DeleteChúc mừng anh!
ReplyDeleteChúc mừng em, ngưỡng mộ quá trời luôn. Sẽ tìm mua ngay thôi!
ReplyDeletekhông phải tìm đâu, ở phòng... đầu cầu thang này chị ơi...
DeleteNhất trí ngay. Done. Phải ngay và luôn thế chứ. Sau này em dịch tiếp quyển gì thì báo chị nhé!
DeleteEm ơi, hôm qua chị mới đọc phần chương đầu, chị thấy hay quá, dù là sách dịch, nhưng chị thấy văn phong sau khi dịch của em rất hay, chân phương, dễ hiểu, trong sáng.
DeleteChị đăng ký thêm 02 quyển nữa để đi tặng
ok chị ơi, em đợi chị nhé ;)
DeleteCảm ơn bạn Son Pham Thai về cuốn sách hay, mới đọc được 1/2 nhưng thấy rất thú vị...
ReplyDeleteMới dc 1/3 thui
Deleteco 2 con doc duoc 1/2, 3 con thi doc duoc 1/3, qua dung roi...(/^o^)/
DeleteNhìn hình là biết đọc đến đâu. Toàn chụp bìa với lót bìa thế kia cơ mà
DeleteDịch quá hay Pham Thai Son. Đăng ký bạn tôi 20 quyển!
ReplyDeleteChúc mừng bác Sơn, hay quá
ReplyDeleteAnh Sơn cho em đăng ký 6 cuốn nhé, có chữ ký dịch giả ạ. Địa chỉ là 11 Trần Quốc Thảo, P.6,Q.3, TP.HCM. :)
ReplyDeleteTự hào wa anh ơi..chúc mừng anh ^°^ ;)
ReplyDeleteTớ đăng ký 1 quyển nhé Sơn. Lấy sách ở đâu nhỉ?
ReplyDeletehàng đã giao, thanks bạn Thai Thu Phuong cổ vũ và ủng hộ nhé ;)
DeleteCó chữ ký và lời đề tặng ko? Chị đăng ký 1 quyển, nhận ở đâu :)
Deleteem dang o ngoai, chieu em qua chi nhe...
DeleteEm ơi, chị lại đăng ký sẽ lấy thêm 02 quyển nữa nhé!
ReplyDeleteSách hay và mình rất thích chia sẻ sách hay đến những người mà mình trân quý.
Đọc quyển bạn Sơn dịch ngưỡng mộ về tầm hiểu biết chính trường Mẽo của bạn Sơn ghê!!
ReplyDeleteTrong thời gian học đại học, tổng thống Mỹ George W. Bush (con) có trò chơi thi đọc sách với người bạn thân Karl Rove, người sau này là cố vấn chính trị hàng đầu của ông và giữ chức Phó chánh văn phòng Nhà trắng.
ReplyDeleteLúc đầu Bush vượt lên trên Karl về số đầu sách, tuy nhiên, Karl cho rằng Bush toàn đọc… sách ngắn. Sau đó cả hai thống nhất thi theo nhiều tiêu chí: Gồm cả số trang, khổ trang, diện tích giấy…
Cuối năm, Karl đã thắng tuyệt đối với 110 quyển so với 95 của Bush, 40.347 trang so với 37.343 trang và 2.275.297 inch vuông so với 2.032.083 inch vuông của Bush!
Thank you for your kindness. Decision Points is really a great book.
ReplyDeleteTổng thống Mĩ
ReplyDeleteCác TT Mĩ đều có tài hùng biện và nhiều tài lẻ.
Bill Clinton chơi Saxophone rất hay, đánh golf giỏi - hdc 2, hơn đứt bất cứ golfer VN nào. Trên chuyên cơ bao giờ cũng có chiếc kèn sax của TT. Khi nào nàng Hillary nặng nhẹ thì chàng chơi Love Story. Bill xuất thân con nhà nghèo. Hillary ko bao giờ giận Bill vì thói trăng hoa. Chạy mỏi chân thì về với em.
George Bush chơi baseball giỏi. Có lần họp báo ở Iraq, 1 phóng viên đã rút giày ném liền 2 chiếc vào mặt Bush. Khá bất ngờ. TT không hề chớp mắt, ngồi yên tại chỗ, bình tĩnh ngiêng đầu tránh cả 2 cái giầy. Sau đó Bush nói với mấy tay vệ sỹ "Tốc độ thua xa bóng chày. Tớ nhìn thấy số giày là 42. Hãy nhẹ tay với anh bạn nhà báo nhé."
Barack Obama chơi bóng rổ tuyệt vời. Có lần đến thăm một trường tiểu học. Ban giám hiệu mời ông ra sân bóng rổ. TT hỏi mọi người có muốn xem tài ném rổ của TT không? Có. Người ta đưa bóng. TT ném liền 7-8 cú từ cự li 6m. Vào rổ tất. Hoàn toàn không dễ ngay cả với cầu thủ nhà nghề. Khi phóng viên hỏi - TT giỏi môn gì? Obama nói - tôi chỉ giỏi môn tranh cử TT Mĩ, lần nào cũng thắng. Thế mới tài.
Nếu ông Trump có thể thành tổng thống, thì quyền lực của ông ấy cũng hạn chế thôi.
ReplyDeleteBà Rice (giữ cương vị Cố vấn An ninh Quốc gia dưới thời Tổng thống Bush và sau đó là Ngoại trưởng thứ 66 của Mỹ) kể lại một kỷ niệm với Tổng thống Bush. Đó là khi Bush mới lên làm tổng thống, trong phòng bầu dục loay hoay chuẩn bị ra trả lời báo chí. Ông phải học thuộc lòng từng câu trả lời đã được soạn sẵn bởi các cố vấn an ninh. Ông tỏ ra bức xúc và muốn phá rào. Ông vung vẩy tay chân và nói rằng ông là Tổng thống. Ông có thể nói những thứ ông muốn. Rice lúc đó ra đứng trước mặt Tổng thống, nghiêm giọng nói: Nếu Ngài nói sai một chữ trong cái tờ giấy nhỏ này thôi, Trung Đông sẽ rơi vào hỗn mang trong 30 năm tới. Bush ngẩn tò te vài giây, rồi đáp giọng đầy cam chịu: OK. Và tưng bừng bước ra trước báo chí.
Anh tâng đến vậy phải chăng vì bà ta là một người cực kỳ chống cộng. Condoleezza Rice thật ra chỉ là một phù thủy đam mê quyền lực và theo đuổi một đường lối chính trị diều hâu. Rice đã không tìm được chỗ đứng ở đảng Dân Chủ (điều mà Madeleine Albright, con của Josef Korbel, người thấy chính trị đầu tiên của Condoleezza Rice đã làm được). « Câu chuyện nhỏ bà kể khiến mọi người cười sảng khoái » chỉ chứng minh là Rice rất thích trò chơi quyền lực ngầm, và cũng chính vì Georges W. Bush đã ngoan ngoãn nghe theo những lời tư vấn của các cố vấn an ninh hiếu chiến như Rice mà tình hình Trung Đông ngày càng hỗn độn. Nếu chỉ « thông qua con đường học hành và với một nghị lực sắt đá » mà không may mắn trưởng thành vào thời điểm cây bình đẳng mà những thế hệ người da màu trồng đã đến hồi đơm hoa thì có lẽ Condoleezza Rice đã bị hiếp dâm tập thể, thủ tiêu rồi vứt xác ở một xó xỉnh nào đó của đế quốc Mỹ rồi. Rice đã « vươn lên đến chóp cao nhất của ngọn tháp quyền lực và vinh quang » do gây được sự chú ý khi khởi đầu sự nghiệp chính trị với vị trí một đảng viên Dân Chủ thất vọng với đảng Cộng Hòa nên theo phe địch (thật buồn cười khi Rice phát biểu rằng quyết định năm 1982 này chịu ảnh hưởng bởi quyết định tương tự của cha bà ta từ năm...1952, khi Rice còn chưa chào đời. Dù vậy, Condoleezza Rice vẫn tham gia chiến dịch tranh cử của Gary Hart, người muốn trở thành ứng viên đảng Dân Chủ trong cuộc bầu cử tổng thống năm 1984). Sự thật là Rice đã bơi giữa hai dòng nước trước khi tìm được một bến nước trong ở đảng Cộng Hòa. Mặt khác, khi Rice bắt đầu sự nghiệp chính trị, việc có một trợ lý người da màu đã không còn là một sự "sỉ nhục", thể hiện lòng thương cảm yếu đuối của một chính khách mà là một minh chứng cho sự văn minh, tiến bộ và sẽ giúp anh ta gặt hái được nhiều là phiếu của những cử tri da màu vừa giành được quyền bấu cử không lâu, thế nên có thể hiểu vì sao Condoleezza Rice nhận được nhiều sự đỡ đầu từ những chính khách cơ hội của đảng Cộng Hòa. Sau đó, ở những vai trò cố vấn an ninh rồi bộ trưởng ngoại giao, Rice không hề có sự đóng góp đáng kể nào trong việc phát triển nhân quyền và gìn giữ hòa bình ở những điểm nóng trên toàn cầu. Ngược lại, Rice đã làm mọi cách để tình báo Mỹ có thể tiếp tục thực hiện các hành vi bắt cóc, giam giữ và tra tấn những nghi can khủng bố (bằng cách triển khai hệ thống nhà tù nằm ngoài lãnh thổ -> nằm ngoài hệ thống pháp lý Mỹ). Liên minh châu Âu đã cực lực phản đối điều này, nhiều đồng minh lâu năm thậm chí đã quay lưng và phản đối Mỹ trong chiến tranh Iraq, đòi Mỹ thực hiện nghiêm túc công ước chống tra tấn của Liên Hiệp Quốc. Điều đáng nói là trong số những nghi can, nhiều người cuối cùng đã được kết luận là không liên quan đến khủng bố nhưng không hề nhận được một lời xin lỗi chính thức và một sự bồi thường nào (chỉ có vài trường hợp hiếm hoi như Maher Arar và Khalid El-Masri - bị bắt do có...trùng tên với một kẻ khủng bố là đòi được một phần công lý do là...công dân của Canada và Đức). Những điều ấy cứ như Condoleezza Rice, một phụ nữ da đen, đang hướng sự bạo lực của một bộ phận dân số Mỹ sang những kẻ khủng bố Ả Rập, điều này làm tôi liên tưởng đến The Purge, loạt phim "kinh dị viễn tưởng" với "chiết lý" rằng nếu muốn có một xã hội hòa bình thì mỗi năm dân chúng phải có một ngày để xả hết sự bạo lực tồn tại trong mình mà không bị trừng phạt (mọi sự so sánh đều khập khiễn nhưng ở đây không phải là một ngày mà là một nhóm người). Tóm lại, Condoleezza Rice là một chính trị gia xuất sắc nhưng không phải là một lãnh đạo tốt, đơn giản vì bà ta thiếu một trái tim chân thành!
ReplyDeletePS: đề tựa "HOW TO RULE THE WORLD" làm mình nhớ đến quyển "How to Rule the World: A Handbook for the Aspiring Dictator" của André de Guillaume, một quyển sách châm biến của André de Guillaume.
Những thời khắc quyết định, Hồi ký của Bush con và tay súng Hoàng Xuân Vinh, :))
ReplyDeleteTối nay, đọc lại lần thứ 2 cuốn này, do Sơn Phạm dịch. Đọc mà lại như thấy mới, mỗi câu chuyện, sự kiện lại gợi ra những suy luận, và phân tích khác..
Nhiệm kỳ của Tổng thống hay con người dài và ngắn, tính từ vài năm, 8 năm hay vài chục năm đều được quyết định và có những thay đổi căn bản tại những bước chuyển quan trọng - những quyết định tại những thời điểm quan trọng trong cuộc đời. Nó cũng giống như bạn tập bắn suốt ngày, có thể bạn bắn rất trúng, nhưng việc trúng lúc bắn tập chẳng có nghĩa gì nhiều. Bạn cần bắn trúng vào lúc bạn thi đấu, lúc bạn cần bắn trúng nhất, tại những thời khắc quyết định.. Hoàng Xuân Vinh là kiểu như thế, nhưng hầu hết chúng ta đều không như thế. Chúng ta bắn tập rất tốt nhưng chỉ có vậy mà thôi..
Obama hình như cũng từng là một gã nghiện ngập, Bush con thì chắc chắn là tay bợm nhậu, thường sau rượu đến tận năm 40 tuổi mới nhận thức được vấn đề này và quyết tâm bỏ rượu..
Nhiều chuyện khác, vô số chuyện cần và nên được kể, được bàn về cuốn sách này, về con người của Bush, về một tay nghiện rượu, một nhân vật IQ thấp hơn trung bình..nhưng có bố làm to, ;)
Đùa thôi, chi tiết thì đọc sách, đọc và chờ đợi/luyện tập cho những thời khắc quyết định của cuộc đời mình, :))
Doc cuon nay va cuon "cha toi" thay ong rat than tuong cha. Co ve noi ve cha con nhieu hon noi ve minh.
Deletethích nhất là 'suốt 10 năm ra trường thử bao nhiêu nghề đều failed, mở công ty, kêu gọi vốn đầu tư (nhờ uy bố) thì mang lại cho họ 0 đồng lợi nhuận,... chẳng làm gì ra hồn nên đành làm... chính trị gia" :D
ReplyDeleteBush bị chê là tổng thống Mỹ có IQ thấp nhất nhưng đọc cuốn này em thấy bác ấy cũng ngon lành đấy chứ anh! Ít nhất là quyết đoán và máu lửa!
ReplyDeleteDịch giả nên tặng nhiều độc giả cuốn sách này trước ngày tổng thống Mĩ nhậm chức nhé.
ReplyDeleteTrong cuốn hồi ký phát hành năm 2001, cựu ngoại trưởng Mỹ Condoleezza Rice nhớ lại thời khắc ông Putin “thôi miên” ông George W. Bush (Bush con) - lúc bấy là Tổng thống Mỹ, trong cuộc gặp mà hai bên cố thiết lập quan hệ.
ReplyDeleteBà kể trong cuộc gặp với ông Bush, ông Putin đã chia sẻ câu chuyện cá nhân của mình, kể rằng mẹ ông từng đưa cho ông một cái thánh giá. Ông Bush đã cảm kích đến độ phải nói với cánh báo giới ngay sau đó rằng: “Tôi đã nhìn vào đôi mắt ông ấy. Tôi nhận ra ông ấy rất thẳng thắn và đáng tin cậy. Tôi đã có thể chạm được đến tâm hồn ông ấy”. Bà Rice kể lúc nghe “sếp” nói thế, bà “đứng hình”, rồi bà viết: “Chúng tôi không bao giờ có thể thoát khỏi ý nghĩ rằng tổng thống đã ngây thơ tin ông Putin và sau đó đã bị phản bội”.
Cuốn Bush này chỉ cần ng đọc có suy nghĩ 1 chút là thấy sự đối nghịch, bất công giữa hai thế giới ngay. Đọc xong cuốn đó mình thấy độ "yêu nước" của m tăng gấp 10 lần đọc Facebook Việt Tân ��.
ReplyDeleteCó đoạn Bush lý giải cho quyết tâm đánh irak, đọc xong cứ thấy buồn. Giá như chú John có cam đảm, quyết đoán như chú Bush thì giờ Việt Nam đã là nước phản động ��
Đọc “Decision Points” của G.W. Bush hay của nhiều nhà lãnh đạo các quốc gia tiên tiến, tui rút ngay ra bài học rằng thì là quốc gia phát triển khi lãnh đạo biết thừa kế di sản của những người đi trước. Sự khốn khổ của dân tộc bắt đầu từ khi kẻ cướp chính quyền đập phá toàn bộ di sản để mò mẫm xây dựng cái mới, tệ hơn nữa là xây mới với tư duy vay mượn của kẻ thiếu kiến thức.
ReplyDeleteChả lẽ lại phải nhắc lại cho B Sơn Phạm hiểu. Đọc cuốn này thấm gấp nhiều nhiều lần khi đọc mấy trang Chính trị 3 xu rr trên mạng ��.
Deletethanks, sách hay thật, nhỉ b @h a tuấn...
DeleteE dịch cuốn này à, tặng a 1 cuốn nhé
Deletevâng anh Thắng
Deletedạ vâng gì, nếủ còn sách thì em và a Thắng mỗi người 1 cuốn nhé, luôn và ngay, mùng 1 tết đã nhắc rồi đấy :)
Deleteanh ở hải dương, khoảng mùng 7 nhé
DeleteChỉ vì cuốn này quá hay mà mình đã mua gần chục quyển để tặng!
DeleteÔi, em cảm ơn chị Phương, ahihi...
DeleteEm dịch hả Sơn Phạm, chúc mừng nhé ! có cuốn nào ký tặng Anh một cuốn!
DeleteBạn Sơn thành dịch giả lớn rồi, tớ toàn mua sách của cậu
ReplyDeleteôi cảm ơn cậu, he he...
DeleteNgưỡng mộ bạn Sơn Phạm quá
ReplyDeleteWow!!! Chúc mừng anh ạ!
ReplyDeleteĐây là quyển sách đầu tay
ReplyDeleteCủa một chuyên Toán, mà hay quá chừng.
Em đọc cuốn này rất thích, rất ngưỡng mộ dịch giả.
ReplyDeleteChỉ huy hàng không mẫu hạm USS Theodore Roosevelt, hạm trưởng Brett Crozier đã bị cách chức sau khi bức thư của ông gởi Quyền Bộ trưởng Hải quân Thomas Moldly đề nghị di tản khẩn cấp phần lớn trong số gần 5.000 binh sỹ trên tàu này lên bờ nhằm tránh thảm họa #Covid19 bùng phát bị lọt ra truyền thông.
ReplyDeleteỞ đây có một chi tiết tinh tế, tại sao lại có bộ trưởng hải quân? �� So với bộ trưởng quốc phòng thì sao?
Xin thưa dịch như vậy là chính xác từ gốc. Trường hợp này đúng là bộ trong bộ, bộ trưởng thuộc quyền bộ trưởng ��
Từ khi lập quốc, Hoa Kỳ có Bộ Chiến tranh (Department of War), rồi có thêm Bộ Hải quân (Department of the Navy). Hai vị bộ trưởng (Secretary) này cùng là thành viên chính phủ. Đến năm 1947, Đạo luật An ninh Quốc gia 1947 chia Bộ Chiến tranh thành Bộ Lục quân và Bộ Không quân. Khác nhau là Bộ trưởng Lục quân được kế thừa cái ghế trong chính phủ của Bộ trưởng Chiến tranh ��
Năm 1949, đạo luật 1947 nói trên được sửa đổi, lập ra Bộ Quốc phòng, thống nhất quản lý các lực lượng vũ trang. Bộ trưởng Quốc phòng là thành viên chính phủ, còn bộ trưởng lục quân và bộ trưởng hải quân bị tụt hạng, thành ra thuộc cấp của bộ trưởng quốc phòng (cùng với bộ trưởng không quân) ��
Bộ trưởng Hải quân Mỹ bắt buộc là viên chức dân sự, nếu từ quân nhân thì phải giải ngũ ít nhất là 5 năm. Hiện tại Quyền Bộ trưởng Hải quân là Thomas Moldly, vốn là thứ trưởng, sau khi Bộ trưởng Richard Spencer bị cách chức.
Tổng thống Donald Trump đã bổ nhiệm Kenneth Braithwaite (đại sứ Hoa Kỳ tại Na Uy) làm bộ trưởng nhưng ông này còn phải chờ Thượng viện phê chuẩn.
#US_Secretary_of_the_Navy